Tình Thơ

Bận quá càng thêm chuyện vắng dần
Không còn rộn rã những lời ân
Làm men nghĩa ấy phai từng độ
Để rượu tình kia nhạt mấy phần
Chữ ước trăm năm người lánh mặt
Câu thề một phút kẻ dời chân
Thời gian cứ vậy mà xa cách
Khứa ở tim nhau vết ngại ngần.

Khoa Nguyễn

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.