Aaaa

THƠ KHOA NGUYỄN

Bĩ cực vài phen được mấy hồi
Chăng là cuộc sống bạc như vôi
Người thân ngoảnh mặt cùng tai điếc
Bạn hữu quay lưng với mắt lồi
Chỉ thiết khi nằm con bá cổ
Hay thèm lúc ngủ vợ kề môi
Quanh đi quẩn lại thì nay đã
Tuổi cũng vừa sang bốn bảy rồi.

Khoa Nguyễn

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.